Chuyển đến nội dung chính

Báo chí nước mình lạ quá phải không em?

Báo chí nước mình lạ quá phải không em?
Bài báo sáng đăng mà chiều thì vội gỡ
Những sai phạm không đi sâu, viết rõ
Mải cắm ống nhòm vào "vùng cấm" dưới thắt lưng



Đất nước mình báo chí lạ vô cùng
Sự thật trần trụi thì gọi tên chống phá
Giơ chân hơi cao rồi gạt tay trúng má
Những cách dùng từ lươn lẹo, quá trẻ con!

Báo chí nước mình: người đọc bị coi thường
Thông tin nóng hổi thì luôn chìm vào im lặng
Lạm phát, môi trường, nợ công thì đăng vào giờ vắng
Chuyện riêng tư, ảnh tế nhị thì lại ngắm giờ vàng

Báo mạng, báo in cùng chung một cách làm
Kéo người dân vào thông tin mịt mù, tăm tối
Những tin vớt bèo, quét rác thì rủ nhau đăng vội
Đổi trắng thay đen, tội phạm hoá anh hùng

Báo chí nước mình đưa tin rất lạ lùng
Phút diễn trò thì tô son rồi cho về trang nhất
Tin thời sự thì phải lật tìm mòn con mắt
Phóng sự điều tra chẳng có nổi chỗ đặt chân

Báo chí nước mình chẳng để phục vụ nhân dân
Thông tin đưa ra chỉ một chiều: theo ý đảng
Những thông tin trái ngược thì ngập tràn trên mạng
Chẳng biết tìm đâu khách quan, trung thực, kịp thời

ps: gửi các nhà báo

Nhà báo có tâm hãy thức tỉnh đi thôi
Con tim trung thực không chung phường dối trá
Trước quyền uy, cám dỗ xin các anh đừng gục ngã
Đứng về với nhân dân, đưa sự thực tới muôn người

----còn nữa---

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những trang tin Facebook lề dân

Những trang tin facebook lề dân Danh sách này được lập bởi một cá nhân có góc nhìn hẹp. Do vậy thừa nhiều người và thiếu nhiều người. Họ không phải là các nhà đấu tranh dân chủ hay người có uy tín, đạo đức sáng ngời. Họ chỉ là những người thường đưa ra quan điểm cá nhân về chính trị - xã hội. Danh sách được lập để tặng cho những người mới làm quen với fb. Hãy theo dõi nhưng đừng tin ngay những gì họ đăng, tất cả chỉ là tham khảo.

BOT TRỌN ĐỜI VÀ BẰNG LÁI XE

Đó là hai thuật ngữ hơi buồn cười dùng để định nghĩa ở Việt Nam. BOT được hiểu là một trạm thu phí giao thông đường bộ dành cho xe ô tô khi xe đó phải đi qua trạm thu phí đó. Trạm thu phí đó đơn thuần lập ra để thu tiền, không nhất thiết nó thu để hoàn vốn cho đoạn đường nơi trạm đó đặt. Nó có thể hoàn vốn cho một dự án ở một tỉnh khác. Nó có thể thu cho cả đoạn đường đã hoàn vốn. Và nó có thể thu vĩnh viễn, được luật hoá.

ĐẢNG HỌP TRUNG ƯƠNG, DÂN BỎ PHIẾU BẰNG CHÂN “VỀ QUÊ TỰ PHÁT”

Trong hội trường máy lạnh, Trung Ương Đảng đang tán tụng nhau bản hùng ca “chống dịch như chống giặc” thì từ khu trọng điểm kinh tế phía Nam, đoàn người dân lũ lượt ngược bắc, xuôi nam “về quê tự phát”. Sau bốn tháng phong thành, đã có ba đợt tháo chạy trong cùng cực tuyệt vọng bất kể ngày đêm, bất kể phương tiện, bất chấp “sự quan tâm”, “hỗ trợ”, chốt chặn của công an, quân đội. Dân tháo chạy bằng xe máy, xe đạp, trốn trong xe đông lạnh, bằng chính đôi chân và xe tự chế. Đó là cuộc bỏ phiếu bằng chân bất tín nhiệm với chiến lược chống dịch, an dân, phục hồi kinh tế. Chiến lược “chống dịch như chống giặc” với “mục tiêu kép” của Chính Phủ Phạm Minh Chính đã vận hành với sức mạnh đàn áp ghê gớm nhất, huy động cả “hệ thống chính trị” và tất cả các lực lượng vũ trang từ dân phòng, công an, quân đội xây chiến lũy. Công cuộc an dân cũng được chăm chút cao độ, huy động từ bà tổ trưởng dân phố đến quân đội chính quy đủ các binh chủng Bộ Binh, Thiết Giáp đều vào cuộc để “đi chợ hộ”, Hải Quân, K...